2017寒假必背古诗词(楷体描红)
jiāng xuě
江雪
liǔzōng yuán
柳宗元
qiān shān niǎo fēi ju?
千山鸟飞绝,
wàn jìng r?n zōng mia
万径人踪灭。
gūzhōu suōlìwēng
孤舟蓑笠翁,
dúdiào hán jiāng xuě
独钓寒江雪。
fùd?gǔyuán cǎo s?ng bi?赋得古原草送别
bái jūyì
白居易
lílíyuán shàng cǎo
离离原上草,
yìsuìyìkūr?ng
一岁一枯荣。
yěhuǒshāo bùjìn
野火烧不尽,
chūn fēng chuīy?u shēng
春风吹又生。
yuǎn fāng qīn gǔdào
远芳侵古道,
qíng cuìjiēhuāng ch?ng
晴翠接荒城。
y?u s?ng wáng sūn qù
又送王孙去,
qīqīmǎn bi?qíng
萋萋满别情。
zǎo fābái dìch?ng
早发白帝城
lǐbái
李白
zhāo cíbái dìcǎi yún jiān
朝辞白帝彩云间,qiān lǐjiāng líng yīrìhuán
千里江陵一日还。liǎngàn yuán shēng tíbùzhù
两岸猿声啼不住,qīng zhōu yǐgu?wàn ch?ng shān
轻舟已过万重山。
lùchái
鹿柴
wáng w?i
王维
kōng shān bùjiàn r?n
空山不见人,
dàn w?n r?n yǔxiǎng
但闻人语响。
fǎn yǐng rùshēn lín
返景入深林,
fùzhào qīng tái shàng
复照青苔上。
y?u zǐyǐn
游子吟
mang jiāo
孟郊
címǔshǒu zhōng xiàn
慈母手中线,y?u zǐshēn shàng yī
游子身上衣。lín xíng mìmìf?ng
临行密密缝,yìkǒng chíchíquī
意恐迟迟归。shuíyán cùn cǎo xīn
谁言寸草心,bào d?sān chūn huī
报得三春晖?
gǔlǎng yuaxíng
古朗月行
lǐbái
李白
xiǎo shíbùshíyua
小时不识月,hūzu?bái yùpán
呼作白玉盘。y?u yíyáo tái jìng
又疑瑶台境,fēi zài qīng yún duān
飞在青云端。
元日
wángān shí
王安石
bào zhúshēng zhōng yīsuìchú
爆竹声中一岁除,chūn fēng s?ng nuǎn rùtúsū
春风送暖入屠苏。qiān m?n wàn hùt?ng t?ng rì
千门万户曈曈日,zǒng bǎxīn táo huàn jiùfú
总把新桃换旧符。
xiǎo chí
小池
yáng wàn lǐ
杨万里
quán yǎn wúshēng xīxìliú
泉眼无声惜细流,shùyīn zhào shuǐài qíng r?u
树荫照水爱晴柔。xiǎo h?cái lùjiān jiān jiǎo
小荷才露尖尖角,cǎo yǒu qīng ting lìshàng t?u
早有蜻蜒立上头。
山行
dùmù
杜牧
tiān m?n zhōng duàn chǔjiāng kāi
天门中断楚江开,bìshuǐdōng liúzhìcǐhuí
碧水东流至此回。liǎngàn qīng shān xiāng duìchū
两岸青山相对出,gūfān yípiàn rìbiān lái
孤帆一片日边来。
yasùshān sì
夜宿山寺
lǐbái
李白
wēi l?uɡāo bǎi chǐ
危楼高百尺,
shǒu kězhāi xīnɡch?n
手可摘星辰。
bùɡǎnɡāo shēnɡyǔ
不敢高声语,
kǒnɡjīnɡtiān shànɡr?n
恐惊天上人。