游园不值(带拼音)
二年级古诗文背诵拼音

二年级古诗文(上)逢雪宿芙蓉山主人独坐敬亭山汉古诗一首竹里馆山居秋暝赠刘景文登飞来峰秋词望天门山《山行》乞巧《绝句shànɡ xuã qī上学期fãnɡ xuě sù fú rïnɡ shān zhǔ rãn 1 、逢雪宿芙蓉山主人( tánɡ) liú chánɡ qīnɡ(唐)刘长卿rì mù cānɡ shān yuǎn日暮苍山远,tiān hán bái wū pín天寒白屋贫。
chái mãn wãn quǎn fâi柴门闻犬吠,fēnɡ xuě yâɡuī rãn风雪夜归人。
dú zuî jìnɡ tínɡ shān2 、独坐敬亭山( tánɡ) lǐ bái(唐)李白zhînɡ niǎo ɡāo fēi jìn众鸟高飞尽,ɡū yún dú qù xián孤云独去闲。
xiānɡ kàn liǎnɡ bú yàn相看两不厌,zhǐ yǒu jìnɡ tínɡ shān只有敬亭山。
hàn ɡǔ shī yì shǒu3 、汉古诗一首tiáo tiáo qiān niú xīnɡ jiǎo jiǎo hã hàn nǚ迢迢牵牛星,皎皎河汉女。
xiān xiān zhuï sù shǒu zhá zhá nînɡ jī zhù纤纤擢素手,札札弄机杼。
zhōnɡ rì bù chãnɡ zhānɡ qì tì línɡ rú yǔ。
小学必背古诗词整理(带拼音版)

sòng yuán èr shǐ ān xī]送元二使安西唐·王维wèi chéng zhāo yǔ yì qīng chén渭城朝雨浥轻尘,kè shě qīng qīng liǔ sè xīn。
客舍青青柳色新。
quàn jūn gèng jìn yì bēi jiǔ劝君更尽一杯酒,xī chū yáng guān wú gù rén西出阳关无故人。
fù dé gǔ yuán cǎo sòng bié赋得古原草送别唐.白居易lílíyuán shàng cǎo离离原上草,yìsuìyìkūróng一岁一枯荣。
yěhuǒshāo bùjìn野火烧不尽,chūn fēng chuīyòu shēng春风吹又生。
yuǎn fāng qīn gǔdào远芳侵古道,qíng cuìjiēhuāng chéng晴翠接荒城,yòu sòng wáng sūn qù又送王孙去,qīqīmǎn biéqíng萋萋满别情。
lù zhài鹿柴唐.王维kōng shān bùjiàn rén空山不见人,dàn wén rén yǔxiǎng但闻人语响。
fǎn yǐng rùshēn lín返景入深林,fùzhào qīng tái shàng复照青苔上。
小学必背古诗词整理带拼音版

小学必背古诗词整理(带拼音版)送元二使安西唐王维w e i ch e ng zh a o y iu q 1 ng ch en 渭城朝雨浥轻尘,k e sh e q 1 ng q 1 ng li。
s e x in 客舍青青柳色新。
qu d n j 口n g e ng j i n y i b e i ji u 劝君更尽一杯酒,x i ch u y a ng gu a n w u g u r en 西出阳关无故人。
f u d eg 赋得古u yu原a n c a o s o ng bi e 草送别唐.白居易l i i i yu a n sh d ng c ao离离原上草,y i su i y i k u r eng——一岁——一枯荣。
y e hu o sh a o b u j n野火烧不尽,ch u n f e ng chu i y ou sh e ng 春风吹又生。
yu a n f a n g q in g u d d o远芳侵古道,qM g cui ji e hu a ng ch e ng晴翠接荒城,y o u sO ng w a ng s un q u又送王孙去,q i q i m an bi e q ng萋萋满别情。
l u zh a i鹿柴1 / 11唐.刘禹锡h u gu a ng qi u yu e li a ngxi a ng h e 湖 光 秋 月 两 相 和 t d n mi a n w u f e ng j ng w e i m o 潭面无风镜未磨 y d o w a ng d O ng t ng sh an shu i cu1遥 望 洞 庭 山 水翠b d i y n p d n l i y i q i ng lu o 白银盘里——一青螺唐住维qi an l i hu d ng Y U n b d i r ix un 千 里 黄 云 白 日曛 H b ei f e ng chu i Y a n xu e f enf en 北 风 吹 雁 雪 纷纷 m o ch o u qi d L u w u zh ij i 莫 愁 刖 路 无 知己 ti an xi a shu i R©n b u sh ij un 天 下 谁 人 不 识君别董大望洞庭k o ng sh an b uji ar e空 山 不 见 人d a n we n r e y u xi a ng 但 闻 人 语响 f an y i ng r u sh en l n返 旦 景 入 深 林f u zh a o q i ng t d sh a ng 复 昭 八、青 苔 上唐•高适赠汪伦唐•李白l 1 b d i ch e ng zh ou ji a ngy u x ng李白乘舟将欲行,hw e m sh a ng t a g e sh e ng口忽闻岸上踏歌声。
小学一年级必背古诗(下)带拼音(最新)

1.春晓唐孟浩然chūn mián bùjuéxiǎo春眠不觉晓chùchùwén tíniǎo处处闻啼鸟。
yèlái fēng yǔshēng夜来风雨声,huāluòzhīduōshǎo花落知多少。
2.zèng wāng lún赠汪伦唐李白lǐ bái chéng zhōu jiāng yù xíng 李白乘舟将欲行,hū wém àn shàng tà gē shēng忽闻岸上踏歌声。
táo huā tán shuǐ shēn qiān chǐ桃花潭水深千尺,bù jí wāng lún sòng wǒ qíng不及汪伦送我情。
3.静jìng 夜yè 思s ī唐t áng 李lǐ 白bái床chuáng 前qián 明míng 月yuè 光guāng, 疑yí 是shì 地dì 上shàng 霜shuāng。
举jǔ 头tóu 望wàng 明míng 月yuè,低dī 头tóu 思sī 故gù 乡xiāng。
4.寻xún 隐yǐn 者zhě 不bù 遇y ù唐t áng 贾jiǎ 岛dǎo松sōng 下xià 问wèn 童tóng 子z ǐ,言yán 师shī 采cǎi 药yào 去q ù。
只zhī 在zài 此cǐ 山shān 中zhōng,云yún 深shēn 不bú 知zhī 处chù。
部编版六年级语文下册课后词语表、古诗带拼音

部编版六年级语文下册课后词语表含拼音 1rè qíng zìào jiǎo zi wàn xiàng gēng xīn biān pào热情自傲饺子万象更新鞭炮zhǎ yǎn tōng xiāo jiàn duàn wàn bù dé yǐ jié r án眨眼通宵间断万不得已截然rán fàng xiǎo fàn bǎi tān ér bǐ cǐ hè nián燃放小贩摆摊儿彼此贺年luò tuo qià hǎo yī lǜ cǎi huì fèn wài骆驼恰好一律彩绘分外2là bā zhōu gǎn jué fèi téng hé kuàng jiǎo huo腊八粥感觉沸腾何况搅和zī gé kě kào bà le yào bù rán cāi xiǎng资格可靠罢了要不然猜想zhǒng zhàng jīng yì fěn suì zǒng zhī rǎn gāng肿胀惊异粉碎总之染缸jiě shì làng màn nài hé解释浪漫奈何5liú luò qī liáng jì mò kǒng jù dǎo méi流落凄凉寂寞恐惧倒霉yōu shāng shū jí chǔ jìng lǐ zhì kòng zhì忧伤书籍处境理智控制xīn píng qì hé pāo qì chóng jiàn tiān rì fáng yù心平气和抛弃重见天日防御qīn xí qīng fù kuān wèi shēn zhòng kùn jìng侵袭倾覆宽慰深重困境yān zhī fēi fú焉知非福8què hū kōng xū bù jīn nuó yí jué chá确乎空虚不禁挪移觉察tàn xī pái huái wēi fēng hé céng yóu sī叹息徘徊微风何曾游丝chì luǒ luǒ赤裸裸9míng mèi bō nòng cǎo cóng huà bào fān xiāng dǎo gu ì明媚拨弄草丛画报翻箱倒柜niàn dao tíng dùn huàng dòng dān ge chén yù念叨停顿晃动耽搁沉郁màn cháng xiū zhǐ shí guāng jīng huáng qīn wěn漫长休止时光惊惶亲吻yī wēi wǎn huí huāng liáng依偎挽回荒凉11mái tóu yòu zhì hán hu bì miǎn jú shì埋头幼稚含糊避免局势yán jùn qīng yì jiān ruì pì jìng mó guǐ严峻轻易尖锐僻静魔鬼kǔ xíng lěng xiào cán bào fěi tú fǎ tíng苦刑冷笑残暴匪徒法庭ān dìng zhàn jù huì yì zhí xíng guò dù安定占据会意执行过度12gé mìng jiě fàng chè dǐ lì yì yì yì革命解放彻底利益意义bō xuē yā pò pī píng xīng wàng wǔ hú sì hǎi 剥削压迫批评兴旺五湖四海mù biāo zé rèn xī shēng sǐ dé qí suǒ zhì dù目标责任牺牲死得其所制度jì tuōāi sī寄托哀思15zhēn lǐ lǐng yù jiàn shù sī kōng jiàn guàn yí wèn 真理领域建树司空见惯疑问mǐn gǎn tí qǔ míng xiǎn wú dú yǒu ǒu wú liáo 敏感提取明显无独有偶无聊bù kě sī yì wěn héǒu rán wén xiàn zhèng jù不可思议吻合偶然文献证据xì tǒng zhěng lǐ jiàn wēi zhī zhù líng gǎn jī yù系统整理见微知著灵感机遇16jī qì zhōng lóu hóng liàng jiē xīn máng rén 机器钟楼洪亮街心盲人jiān yìng qīng cuì dān diào qǐng qiú jiā sù坚硬清脆单调请求加速chǐ lún bō li wéi kǒng chǒu è kǒng bù齿轮玻璃唯恐丑恶恐怖zhèng shí xī shuài证实蟋蟀部编版六年级(下)《寒食》唐·韩翃hóng春chūn 城chéng 无wú处chù不bù飞fēi 花huā,寒hán 食shí东dōng 风fēng 御yù柳liǔ斜xié。
小学初中古诗唐诗首带拼音、注音版

Yǒngé01 《咏鹅》(作者:骆宾王)ééé鹅,鹅,鹅,qū xiàng xiàng tiān ɡē曲项向天歌。
bái máo fú lǜ shuǐ白毛浮绿水,hōng zhǎng bō qīng bō红掌拨清波。
chì lèɡē02 《敕勒歌》(北朝民歌)chì lè chuān yīn shān xià敕勒川,阴山下。
tiān sì qióng lú lǒng ɡài sì yě天似穹庐,笼盖四野。
tiān cāng cāng yě máng máng 天苍苍,野茫茫,fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng 风吹草低见牛羊。
Chūn xiǎo03 《春晓》孟浩然chūn mián bù jué xiǎo春眠不觉晓,chù chù wén tí niǎo处处闻啼鸟。
yè lái fēng yǔ shēng夜来风雨声,huā luò zhī duō shǎo花落知多少。
Dēng guàn què lóu04《登鹳雀楼》王之涣(wang zhi huan)bái rì yī shān jìn白日依山尽,huáng hé rù hǎi liú黄河入海流。
yù qióng qiān lǐ mù欲穷千里目,gèng shàng yī céng lóu更上一层楼。
Jìng yè sī05 《静夜思》李白chuáng qián míng yuè guāng 床前明月光,yí shì dì shàng shuāng 疑是地上霜。
七言绝句:游园不值-南宋 叶绍翁(带拼音版)

游y óu 园yu án 不b ù 值zh í
[ 宋s òn ɡ ] 叶y è 绍sh ào 翁w ēn ɡ
应y īn ɡ 怜li án 屐j ī 齿ch ǐ 印y ìn 苍c ān ɡ 苔t āi
, 小xi ǎo 扣k òu 柴ch ái 扉f ēi 久ji ǔ 不b ù 开k āi 。
春ch ūn 色s è 满m ǎn 园yu án 关ɡu ān 不b ù 住zh ù ,
一y ì 枝zh ī 红h ón ɡ 杏x ìn ɡ 出ch ū 墙qi án ɡ 来l ái 。
【注释】 1.游园不值 : 我在游园时没有遇到主人。
古时游园,是游私园,和后世的公园不同。
这里是说没有进园游赏。
2.应:应该。
3.怜:爱惜。
4.屐齿 :木屐(古代一种木质的鞋,鞋底有横木齿。
底的锯齿,可以防滑。
) 5.苍苔:青色的苔藓。
6.小扣 : 轻轻地敲。
7.柴扉 : 用树枝编成的简陋的门。
【今译】 大概是院子的主人爱惜青苔,怕我的木底鞋在上面留下脚印吧,轻轻地敲柴门,好久也没人来开。
满园子的春色是关不住的,开得正旺的红杏有一枝枝条伸到墙外来了。
二年级下学期必背古诗20首-注音版(已排版,可在A4纸上一页打印)

fēngguāngbùyǔsìshítóng
风光不与四时同。
jiētiānliányèwúqióngbì
接天莲叶无穷碧,
yìngrìhéhuābiéyànghóng
映日荷花别样红。
tíxīlínbì
《题西林壁》
bèisòngsūshì
北宋•苏 轼
héngkànchénglǐngcèchéngfēng
家祭无忘告乃翁。
qiū yè jiāng xiǎo chū lí mén yíng liáng yǒu gǎn
《秋夜将晓出篱门迎凉有感》
nánsònglùyóu
南宋•陆 游
sānwànlǐhédōngrùhǎi
三万里河东入海,
wǔqiānrènyuèshàngmótiān
五千仞岳上摩天。
yímínlèijìnhúchénlǐ
nánsòngyèshàowēng
南宋•叶 绍 翁
yìngliánjīchǐyìncāngtái
应怜屐齿印苍苔,
xiǎokòucháifēijiǔbúkāi
小扣柴扉久不开。
chūn sèmǎnyuánguānbúzhù
春色满园关不住,
yī zhīhóngxìngchūqiánglái
一枝红杏出墙来。
湖光秋月两相和,
tánmiànwúfēngjìngwèimó
潭面无风镜未磨。
yáowàngdòngtíngshānshuǐcuì
遥望洞庭山水翠,
báiyínpánlǐyīqīngluó
白银盘里一青螺。
jǐhàizáshīqí wǔ
《己亥杂诗》其五
qīnggōngzìzhēn
清•龚自珍