古诗带拼音(全)

古诗带拼音(全)
古诗带拼音(全)

1、jiāng nán(hàn yuèfǔ)

令狐采学

江南汉乐府

jiāng nán kě cǎi lián lián yèhétián tián 江南可采莲,莲叶何田田!

yúxìlián yèjiān yúxìlián yèdōng

鱼戏莲叶间,鱼戏莲叶东。

yúxì lián yèxīyúxìlián yènán

鱼戏莲叶西,鱼戏莲叶南,

yúxì lián yèběi

鱼戏莲叶北。

2、cháng gē xíng(hàn yuèfǔ)

长歌行汉乐府

qīngqīng yuán zhōngkuí,zhāolùdài rì xī

青青园中葵,朝露待日晞。

yáng chūn bùdézé,wàn wù shēng guāng huī阳春布德泽,万物生光辉。

cháng kǒng qiūjiézhì,kūn huáng huā yè shuāi 常恐秋节至,焜黄华叶衰。

bǎi chuān dōng dào hǎi,héshí fùxīguī

百川东到海,何时复西归?

shǎozhuàng bùnǔlì,lǎo dàtú shāng bēi

少壮不努力,老大徒伤悲。

3、chìlègē běi cháo mín gē

敕勒歌(北朝民歌)

chìlèchuān,yīnshān xià,tiān shìqióng lú,lóng gài sìyě敕勒川,阴山下,天似穹庐,笼盖四野。

tiān cāng cāng yěmáng máng,fēng c huīcǎo dīxiàn niúyáng 天苍苍,野茫茫,风吹草低见牛羊。

4、yǒng é wáng luòbīn

咏鹅(王骆宾)(唐)

éé é,qǔ xiàng xiàng tiān gē

鹅鹅鹅,曲项向天歌。

bái máo fúlǜshuǐ,hóng zhǎng bōqīng bō

白毛浮绿水,红掌拨清波。

5、fēng

风(李lǐ峤qiáo)(唐)

jiě luò sān qiū yè,néng kāiér yuèhuā

解落三秋叶,能开二月花。

guòjiāng qiān chǐlàng rùzhúwàn gān xié

过江千尺浪,入竹万竿斜。

6、yǒng liǔ hèzhīzhāng

咏柳(贺知章)(唐)

bìyùzhuāng chéng yīshùgāo,wàn tiáo chuíxiàlǜsītāo 碧玉妆成一树高,万条垂下绿丝绦。

búzhīxìyèshuícái chū?èr yuèchūn fēng sìjiǎn dāo

不知细叶谁裁出?二月春风似剪刀。

7、huī xiāng ǒu shū hè zhī zhāng

回乡偶书 (贺知章) (唐)

shào xiǎo líjiālǎo dàhuí,xiāng yīn wúgǎi bìn máo cuī

少小离家老大回,乡音无改鬓毛衰。

ér tóng xiāng jiàn bùxiāng shí,xiào wèn kècóng héchùlái

儿童相见不相识 , 笑问客从何处来。

8、liáng zhōu cí wáng zhī h uàn

凉州词(王之涣)(唐)

Huáng hé yuǎn shàng bái yún jiān,yípiàn gū chéng wànrèn shān 黄河远上白云间,一片孤城万仞山。

qiāng díhéxūyuàn yáng liǔ,chūn fēng búdùyùmén guān

羌笛何须怨杨柳,春风不度玉门关。

9、dēng guàn què lóu wáng zhīhuàn

登鹳雀楼(王之涣)(唐)

bái rìyīshān jìn,huáng hérù hǎi liú

白日依山尽,黄河入海流。

yù qióng qiān lǐmù,gèng shàng yìcéng lóu

欲穷千里目,更上一层楼。

10、chūn xiǎo mòng hào rán

春晓(孟浩然)(唐)

chūn mián bùjuéxiǎo,chùchùwén tíniǎo

春眠不觉晓,处处闻啼鸟。

yèlái fēng yǔshēng,huāluòzhīduōshǎo

夜来风雨声,花落知多少。

11、liáng zhōu cí wáng hàn

凉州词(王翰)(唐)

pú táo měi jiǔyèguāng bēi,yùyǐn pípámǎshàng cuī

葡萄美酒夜光杯,欲饮琵琶马上催。

zuìwò shāchǎng jūn mòxiào,gǔlái zhēng zhàn jǐrén huí醉卧沙场君莫笑,古来征战几人回?

12、chūsài wáng chāng líng

出塞(王昌龄)(唐)

qín shímíng yuèhàn shíguān,wàn lǐ cháng zhēng rén wèi hái 秦时明月汉时关,万里长征人未还。

dàn shǐlóng chéng fēi jiàng zài,bújiāo húmǎdùyīn shān 但使龙城飞将在,不教胡马度阴山。

13、fúróng lóu sòng xīn jiàn wáng chāng líng

芙蓉楼送辛渐(王昌龄)(唐)

hán yǔlián jiāng yèrùwú,píng míng sòng kèchǔshān gū寒雨连江夜入吴,平明送客楚山孤。

luòyáng qīn yǒu rú xiāng wèn,yípiàn bīng xīn zài yùhú

洛阳亲友如相问,一片冰心在玉壶。

14、lùchái wáng wéi

鹿柴(王维)(唐)

kōng shān bújiàn rén,dàn wén rén yǔxiǎng

空山不见人,但闻人语响。

fǎn jǐng rùshēn lín,fùzhào qīng tāi shàng

返景入深林,复照青苔上。

15、sòng yuánèr shǐān xīwáng wéi

送元二使安西(王维)(唐)

wèi chén g cháo yǔyìqīng chén,kèshèqīng qīng liǔ sèxīn

渭城朝雨浥轻尘,客舍青青柳色新。

quàn jūn gèng jìn yībēi jiǔ,xīchūyáng guān wúgùrén

劝君更尽一杯酒,西出阳关无故人。

16、jiǔyuèjiǔrìyìshān dōng xiōng dìwáng wéi

九月九日忆山东兄弟(王维)(唐)

dúzài yìxiāng wéi yìkè,měi Féng jiājiébèi sīqīn

独在异乡为异客,每逢佳节倍思亲。

yáo zhīxiōng dìdēng gāo chù,biàn chā zhūyúshāo yì rén 遥知兄弟登高处,遍插茱萸少一人。

17、jìng yèsīlǐbái

静夜思(李白)(唐)

chuáng qián míng yuèguāng,yíshìdìshàng shuāng

床前明月光,疑是地上霜。

jǔtóu wàng míng yuè,dītóu sīgùxiāng

举头望明月,低头思故乡。

18、gǔlǎng yuèháng lǐbái

古朗月行(李白)(唐)

xiǎo shíbùshíyuè,hūzuòbái yùpán

小时不识月,呼作白玉盘。

yòu yíyáo tái jìng,fēi zài qīng yún duān

又疑瑶台境,飞在青云端。

19、wàng lúshān pùbùlǐbái

望庐山瀑布(李白)(唐)

rì zhào xiāng lúshēng zǐyān,yáo kàn pùbùguàqián chuān 日照香炉生紫烟,遥看瀑布挂前川。

fēiliúzhíxiàsān qiān chǐ,yíshìyín héluòjiǔtiān

飞流直下三千尺,疑是银河落九天。

20、zèng wāng lún lǐbái

赠汪伦(李白)(唐)

xiàng wǎn yìbùshì,qūchēdēng gǔyuán

向晚意不适,驱车登古原。

xīyáng wúxiàn hǎo,zhǐshìjìn huāng hūn

夕阳无限好,只是近黄昏!

21、huáng hèlóu sòng mèng hào rán zhīguǎng línglǐbái

黄鹤楼送孟浩然之广陵(李白)(唐)

gùrén xīcíhuáng hèlóu,yān huāsān yuèxiàyáng zhōu

故人西辞黄鹤楼,烟花三月下扬州。

gūfān yuǎn yǐng bìkōng jìn,wéi jiàn cháng jiāng tiān jìliú

孤帆远影碧空尽 ,惟见长江天际流。

22、zǎo fābái dìchéng lǐbái

早发白帝城(李白)(唐)

zhāo cíbái dìcǎi yún jiān,qiān lǐjiāng líng yīrìhuán

朝辞白帝彩云间,千里江陵一日还

liǎngàn yuán shēng tíbùzhù,qīng zhōu yǐguòwàn chóng shān 两岸猿声啼不住,轻舟已过万重山。

23、wàng tiān mén shān lǐbái

望天门山(李白)(唐)

tiān mén zhōng duàn chǔjiāng kāi,bìshuǐdōng liúzhìcǐhuí

天门中断楚江开 , 碧水东流至此回。

liǎngàn qīng shān xiāng duìchū,gūfān yípiàn rìbiān lái

两岸青山相对出 ,孤帆一片日边来。

24、biédǒng dàgāo shì

别董大(高适)(唐)

qiān lǐhuáng yún bái rìxūn,běi fēng chuīyàn xuěfēn fēn

千里黄云白日曛 , 北风吹雁雪纷纷。

mòchóu qián lùwúzhījǐ,tiān xiàshuírén bùshíjūn

莫愁前路无知己 ,天下谁人不识君。

25、juéjùdùfǔ

绝句(杜甫)(唐)

liǎng gè huáng límíng cuìliǔ,yìháng bái lùshàng qīng tiān 两个黄鹂鸣翠柳,一行白鹭上青天

chuāng hán xīlǐng qiān qiūxuě,mén bódōng wúwàn lǐchuán 窗含西岭千秋雪, 门泊东吴万里船。

26、chūn yèxǐyǔ dùfǔ

春夜喜雨(杜甫)(唐)

hǎo yǔzhīshíjié,dāng chūn nǎi fāshēng

好雨知时节,当春乃发生。

suífēng qián rùyè,rùn wùxìwúshēng

随风潜入夜,润物细无声。

yějìng yún jùhēi,jiāng chuán huǒdúmíng

野径云俱黑,江船火独明。

xiǎo kàn hóng shīchù,huāzhòng jǐn guān chéng

晓看红湿处,花重锦官城。

27、juéjù dù fǔ

绝句(杜甫)(唐)

chírìjiāng shān lì,chūn fēng huācǎo xiāng

迟日江山丽 ,春风花草香。

níróng fēi yàn zǐ,shānuǎn shuìyuān yāng

泥融飞燕子,沙暖睡鸳鸯。

28、jiāng pàn dúbùxún huādùfǔ

江畔独步寻花(杜甫)(唐)

Huángsìniáng jiāhuāmǎn xī,qiān duǒwàn duǎyāzhīdī

黄四娘家花满蹊 ,千朵万朵压枝低。

liúlián xìdiéshíshíwǔ ,zìzài jiāo yīng qiàqiàtí

留连戏蝶时时舞 ,自在娇莺恰恰啼。

29、fēng qiáo yèbózhāng jì

枫桥夜泊(张继)(唐)

yuèluòwūtíshuāng mǎn tiān,jiāng fēng yúhuǒduìchóu mián 月落乌啼霜满天 ,江枫渔火对愁眠。

gūsūchéng wài hán shān sì,yèbàn zhōng shēng dào kèchuán 姑苏城外寒山寺,夜半钟声到客船。

30、chú zhōu xī jiànwéi yìnɡwù

滁州西涧(韦应物)(唐)

dúlián yōu cǎo jiàn biān shēng,shàng yǎu huáng líshēn shùmíng

独怜幽草涧边生,上有黄鹂深树鸣。

chūn cháo dài yǔwǎn lái jí,yědùwúrén zhōu zìhéng

春潮带雨晚来急,野渡无人舟自横。

31、yóu zǐyínmèngjiāo

游子吟(孟郊)(唐)

címǔshǒu zhōng xiàn,yóu zǐshēn shàng yī

慈母手中线 , 游子身上衣。

lín xíng mìmìféng,yìkǒng chíchíquī

临行密密缝,意恐迟迟归。

shuíyán cùn cǎo xīn,bào désān chūn huī

谁言寸草心,报得三春晖?

32、zǎo chūnchéngshuǐbùzhāngshíbāyuán wài hán yǔ

早春呈水部张十八员外(韩愈)(唐)

tiān jiē xiǎo yǔ rùn rú sū,cǎo sè yáo kàn jìn què wú

天街小雨润如酥,草色遥看近却无。

zuìshì yī nián chūn hǎo chu,jué shèng yān liǔ mǎn huángdōu 最是一年春好处, 绝胜烟柳满皇都。

33、yúgēzǐzhāng zhìhé

渔歌子(张志和)(唐)

xīsài shān qián bái lùfēi,táo huāLiúshuǐguìyúféi

西塞山前白鹭飞 ,桃花流水鳜鱼肥。

qīng ruòLì, lǜsuōyī,xiéfēng xìyǔbùxūguī

青箬笠, 绿蓑衣 ,斜风细雨不须归。

34、sāixiàqǔlúlún

塞下曲(卢纶)(唐)

jínàn cǎo jīng fēng,jiāng jūn yèyǐn gōng

林暗草惊风,将军夜引弓。

píng míng xún bái yǔ, mòzài shíléng zhōng

平明寻白羽, 没在石棱中。

35、wàngdòngtíng liúyǔxī

望洞庭(刘禹锡)(唐)

húguāng qiūyuèliǎng xiāng hé,tán miàn wúfēng jìng wèi mó湖光秋月两相和,潭面无风镜未磨。

yáo wàng dòng tíng shān shuǐcuì,bái yín pán lǐyīqīng luó

遥望洞庭山水翠 ,白银盘里一青螺。

36、làngtáoshāliúyǔxī

浪淘沙(刘禹锡) (唐)

jiǔqūhuáng héwàn lǐshā,làng táo fēng bǒzìtiān yá

九曲黄河万里沙 ,浪淘风簸自天涯。

rújīn zhíshàng yín héqù,tóng dào qiān niúzhīnǚjiā

如今直上银河去 ,同到牵牛织女家。

37、fùdégǔyuáncǎosòngbiébáijūyì

赋得古原草送别(白居易)(唐)

lílíyuán shàng cǎo,yìsuìyìkūróng

离离原上草 , 一岁一枯荣。

yěhuǒshāo bùjìn,chūn fēng chuīyòu shēng

野火烧不尽,春风吹又生。

yuǎn fāng qīn gǔdào,qíng cuìjiēhuāng chéng

远芳侵古道,晴翠接荒城,

yòu sòng wáng sūn qù,qīqīmǎn biéqíng

又送王孙去,萋萋满别情。

38、chíshàngbáijūyì

池上(白居易)(唐)

xiǎowáchēngxiǎotǐng,tōucǎibáiliánhuí

小娃撑小艇, 偷采白莲回。

bùjiěcángzōngjì,fúpingyídàokāi

不解藏踪迹,浮萍一道开。

39、yìjiāngnánbáijūyì

忆江南(白居易)(唐)

jiāngnánhǎo ,fēngjǐngjiùcéngān

江南好, 风景旧曾谙。

rìchūjiāng huāhóng shèng huǒ,chūn lái jiāng shuǐlǜrúlán 日出江花红胜火, 春来江水绿如蓝。

néng bùyìjiāng nán

能不忆江南?

40、xiǎoérchuídiàohúlìngnéng

小儿垂钓(胡令能)(唐)

péng tóu zhì zǐxuéchuídiào,cèzuòméitáicǎoyìngshēn

蓬头稚子学垂钓, 侧坐莓苔草映身。

lùrénjiēwènyáozhāoshǒu, pàdéyújīngbúyīngrén。

路人借问遥招手, 怕得鱼惊不应人41、mǐnnóngyīlǐshēn

悯农(一)(李绅)(唐)

chúhérìdāng wǔ,hàn dīhéxiàtǔ

锄禾日当午, 汗滴禾下土。

shuízhīpán zhōng cān, lìlìjiēxīn kǔ

谁知盘中餐 ,粒粒皆辛苦。

42、mǐnnóngér lǐshēn

悯农(二)(李绅)(唐)

chūn zhòng yīlìsù,qiūshōu wàn kēzǐ

春种一粒粟,秋收万颗子。

sìhǎi wúxián tián,nóng fūyóuèsǐ

四海无闲田 ,农夫犹饿死!

43、jiāngxuěliǔzōngyuán

江雪(柳宗元)(唐)

qiān shān niǎo fēi jué,wàn jìng rén zōng miè千山鸟飞绝 ,万径人踪灭。

gūzhōu suōlìwēng,dúdiào hán jiāng xuě孤舟蓑笠翁 ,独钓寒江雪。

44、xúnyǐnzhěbùyùjiǎdǎo

寻隐者不遇(贾岛)(唐)

sōng xiàwèn tóng zǐ,yán shīcǎi yào qù

松下问童子,言师采药去。

zhǐzài cǐshān zhōng,yún shēn bùzhīchù

只在此山中, 云深不知处。

45、shānxíngdùmù

山行(杜牧)(唐)

tiān mén zhōng duàn chǔjiāng kāi,bìshuǐdōng liúzhìcǐhuí天门中断楚江开,碧水东流至此回。

liǎngàn qīng shān xiāng duìchū,gūfān yípiàn rìbiān lái

两岸青山相对出,孤帆一片日边来。

46、qīngmíngdùmù

清明(杜牧)(唐)

qīng míng shíjiéyǔfēn fēn,lùshàng xíng rén yùduàn hún 清明时节雨纷纷,路上行人欲断魂。

jièwèn jiǔjiāhéchùyǒu,mùtóng yáo zhǐxìng huācūn

借问酒家何处有,牧童遥指杏花村。

47、jiāngnánchūndùmù

江南春(杜牧)(唐)

qiān lǐyīng tílǜyìng hóng,shuǐcūn shān guōjiǔqífēng

千里莺啼绿映红, 水村山郭酒旗风。

nán cháo sìbǎi bāshísì,duōshǎo lóu tái yān yǔzhōng

南朝四百八十寺,多少楼台烟雨中。

48、fēngluóyǐn

蜂(罗隐)(唐)

bú lùn píng dì yǔ shān jiān, wú xiàn fēng guāng jìn bèi zhàn 不论平地与山尖, 无限风光尽被占。

cǎi dé bǎi huā chéng mìhòu,wèi shuí xīn kǔ wèi shuí tián

采得百花成蜜后,为谁辛苦为谁甜?

49、jiāngshàngyúzhěfànzhòngyān

江上渔者(范仲淹)(宋)

jiāngshàngwǎngláirén,dànàilúyúměi

江上往来人,但爱鲈鱼美。

jūnkànyīyèzhōu,chūmòfēngbōlǐ

君看一叶舟, 出没风波里。

50、yuánrìwángānshí

元日(王安石)(宋)

bào zhúshēng zhōng yīsuìchú,chūn fēng sòng nuǎn rùtúsū爆竹声中一岁除, 春风送暖入屠苏。

qiān mén wàn hùtóng tóng rì,zǒng bǎxīn táo huànjiùfú

千门万户曈曈日,总把新桃换旧符。

51、bóchuánguāzhōu wángānshí

泊船瓜洲(王安石)(宋)

jīng kǒu guāzhōu yīshuǐjiān,zhōng shān zhǐgéshùchóng shān 京口瓜洲一水间, 钟山只隔数重山。

c hūn fēng yòu lǜjiāng nánàn,míng yuèhéshízhào wǒhuán

春风又绿江南岸,明月何时照我还?

52、shūhúyīnxiānshēngbìwángānshí

书湖阴先生壁(王安石)(宋)

máoyánzhǎngsǎojìngwútái,huāmùchéngqíshǒuzìzāi

茅檐长扫净无苔,花木成畦手自栽。

yī shuǐ hù tián jiāng lǜ rào, liǎng shān pái tà sòng qīnglái

一水护田将绿绕, 两山排闼送青来。

53、liùyuèérshíqīrìwànghúl?uzuìshūsūshì

六月二十七日望湖楼醉书(苏轼)(宋)

hēi yún fān mòwèi zhēshān,bái yǔtiào zhūluàn rùchuán

黑云翻墨未遮山, 白雨跳珠乱入船。

juǎn dìfēng lái hūchuīsàn,wàng húlóu xiàshuǐrútiān

卷地风来忽吹散,望湖楼下水如天。

54、yǐnhúshàngchūqínghòuyǔsūshì

饮湖上初晴后雨(苏轼)(宋)

shuǐguāng jiàn yàn qíng fāng hǎo, shān sèkōng méng yǔyìqí水光潋滟晴方好, 山色空濛雨亦奇。

yìbǎxīhúbǐxīzǐ,dàn zhuāng nóng mǒzǒng xiāng yí

欲把西湖比西子,淡妆浓抹总相宜。

55、huìchóngchūnjiāngxiǎojǐngsūshì

惠崇春江晓景(苏轼)(宋)

zhúwài táo huāsān liǎng zhī,chūn jiāng shuǐnuǎn yāxiān zhī竹外桃花三两枝, 春江水暖鸭先知。

lóu hāo mǎn dìlúyáduǎn,zhèng shìhétún yùshàng shí

蒌蒿满地芦芽短, 正是河豚欲上时。

56、tíxīlínbìsūshì

题西林壁(苏轼)(宋)

héng kàn chéng lǐng cèchéng fēng,yuǎn jìn gāo dīgèbùtóng 横看成岭侧成峰, 远近高低各不同。

bùshíLúshān zhēn miàn mù,zhǐyuán shēn zài cǐshān zhōng 不识庐山真面目,只缘身在此山中。

57、xiàrìjuéjùlǐqīngzhào

夏日绝句(李清照)(宋)

shēng dāng zuòrén jié,sǐyìwéi guǐxióng

生当作人杰,死亦为鬼雄。

zhìjīn sīxiàng yǔ,bùkěn guòjiāng dōng

至今思项羽,不肯过江东。

58、sānqúdàozhōng céngjǐ

三衢道中(曾几)(宋)

méi zi huáng shí rì rì qíng,xiǎo xī fàn jìn què shān xíng

梅子黄时日日晴, 小溪泛尽却山行。

lǜyīnbújiǎnláishílù,tiāndéhuánglísìwǔshēng

绿荫不减来时路,添得黄鹂四五声。

59、shìér lùyou

示儿(陆游)(宋)

sǐqùyuán zhīwàn shìkōng,dàn bēi bùjiàn jiǔzhōu tóng 死去元知万事空, 但悲不见九州同。

wáng shīběi dìng zhōng yuán rì,jiājìwúwàng gào nǎi wēng 王师北定中原日,家祭无忘告乃翁。

60、qiū yè jiāng xiǎo chū lí mén yíng liáng yǒu gǎn lùyou

秋夜将晓出篱门迎凉有感(陆游)(宋)

sān wàn lǐhédōng rùhǎi,wǔqiān rèn yuèshàng mótiān 三万里河东入海,五千仞岳上摩天。

yímín lèi jìn húchén lǐ,nán wàng wáng shīyòu yīnián

遗民泪尽胡尘里,南望王师又一年。

61、sì shí tián yuán zá xìng xuàn yī fànchéngdà

四时田园杂兴(选一)(范成大)(宋)

zhòu chūyún tián yèjīmá,cūn zhuāngér nǚgèdāng jiā

昼出耘田夜绩麻,村庄儿女各当家。

tóng sūn wèi jiěgòng gēng zhī,yěbàng sāng yīn xuézhòng guā童孙未解供耕织, 也傍桑阴学种瓜。

62、sìshítiányuánzáxìngxuànèrfànchéngdà

四时田园杂兴(选二)(范成大)(宋)

méi zi jīn huáng xìng zǐ féi,mài huā xuě bái cài huā xī

梅子金黄杏子肥,麦花雪白菜花稀。

rìzhǎnglíluòwúrénguò,wéiyǒuqīngtíngjiádiéfēi

日长篱落无人过, 惟有蜻蜓蛱蝶飞。

63、xiǎochíyángwànlǐ

小池(杨万里)(宋)

quán yǎn wúshēng xīxìliú,shùyīn zhào shuǐài qíng róu

泉眼无声惜细流,树荫照水爱晴柔。

xiǎo hécái lùjiān jiān jiǎo,cǎo yǒu qīng ting lìshàng tóu

小荷才露尖尖角,早有蜻蜒立上头。

64、xiǎo chū jìng cí sì sòng lín zǐ fāng yáng wàn lǐ

晓出净慈寺送林子方(杨万里)(宋)

bìjìng xīhúliùyuèzhōng,fēng guāng bùyǔsìshítóng

毕竟西湖六月中, 风光不与四时同。

jiētiān lián yèwúqióng bì,yìng rìhéhuābiéyàng hóng

接天莲叶无穷碧,映日荷花别样红。

65、chūnrìzhūxī

春日(朱熹)(宋)

shèng rìxún fāng sìshuǐbīn,wúbiān guāng jǐng yīshíxīn

胜日寻芳泗水滨,无边光景一时新。

děng xián shídédōng fēng miàn,wàn zǐqiān hóng zǒng shìchūn 等闲识得东风面, 万紫千红总是春。

66、guānshūyǒugǎnzhūxī

观书有感(朱熹)(宋)

bàn mǔ fāng táng yī jiàn kāi,tiānguāngyúnyǐnggòngpáihuái

半亩方塘一鉴开,天光云影共徘徊。

wènqúnàdéqīngrúxǔ,wèiyǒuyuántóuhuóshuǐlái

问渠那得清如许,为有源头活水来。

67、tílínāndǐlínshēng

题临安邸(林升)(宋)

shān wài qīng shān lóu wài lóu,xīhúgēwǔjǐshíxiū

山外青山楼外楼,西湖歌舞几时休。

nuǎn fēng xūn déyóu rén zuì,zhíbǎháng zhōu zuòbiàn zhōu 暖风熏得游人醉, 直把杭州作汴州。

68、yóu yuán bù zhí yè shào wēng

游园不值(叶绍翁)(宋)

yīng lián jīchǐyìn cāng tái,xiǎo kòu chái fēi jiǔbùkāi

应怜屐齿印苍苔,小扣柴扉久不开。

chūn sèmǎn yuán guān bùzhù,yīzhīhóng xìng chūqiáng lái

春色满园关不住,一枝红杏出墙来。

69、xiāngcūnsìyuè wēngjuǎn

乡村四月(翁卷) (宋)

lǜ mǎnshānyuánbáimǎnchuān,zǐguīshēnglǐyǔrúyān

绿满山原白满川, 子规声里雨如烟。

xiāng cūnsìyuèxiánrénshǎo,cáilecánsāngyòuchātián

乡村四月闲人少,才了蚕桑又插田。

70、mòméiwángmiǎn

墨梅(王冕)(元)

wújiāxǐyàn chítóu shù,gègèhuākāi dàn mòhén

吾家洗砚池头树,个个花开淡墨痕。

bùyào rén kuāhǎo yán sè,zhǐliúqīng qìmǎn qián kūn

不要人夸好颜色,只留清气满乾坤。

71、shíhuīyínyúqiān

石灰吟(于谦)(明)

qiān chuíwàn jīchūshēn shān,lièhuǒfén shāo ruòděng xián 千锤万击出深山, 烈火焚烧若等闲。

fěn shēn suìgǔhún bùpà,yào liúqīng bái zài rén jiān

粉身碎骨浑不怕, 要留清白在人间。

72、zhúshízhèngxiè

竹石(郑燮)(清)

yǎo dìng qīng shān bùfàng sōng,lìgēn yuán zài pòyán zhōng 咬定青山不放松,立根原在破岩中。

qiān mówàn jīhái jiān jìn,rèněr dōng xīnán běi fēng

千磨万击还坚劲, 任尔东西南北风。

73、suǒjiànyuánm?i

所见(袁枚)(清)

mùtóng qíhuángniú,gēshēngzhènlínyuè

牧童骑黄牛, 歌声振林樾。

yìyùbǔmíngchán,hūránbìkǒulì

意欲捕鸣蝉, 忽然闭口立。

74、cūnjūgāodǐng

村居(高鼎)(清)

cǎo zhǎng yīng fēi ér yuètiān,fúdī yáng liǔ zuì chūn yān

草长莺飞二月天, 拂堤杨柳醉春烟。

ér tóngsànxuéguīláizǎo,mángchandōngfēngfàngzhǐyuān 儿童散学归来早, 忙趁东风放纸鸢。

75、jǐhàizáshīgōngzìzhēn

己亥杂诗(龚自珍1)(清)

hào dàng lí chóu bái rìxiá,yín biān dōng zhǐ jí tiān yá

浩荡离愁白日斜,吟鞭东指即天涯。

luó hóng bú shì wú qíng wù,huà zuò chūn ní gèng hù huā落红不是无情物,化作春泥更护花。

76、jǐhàizáshīgōngzìzhēn

己亥杂诗(龚自珍2)(清)

jiǔzhōu shēng qìshìfēng léi,wàn mǎqíyīn jiūkěāi

九州生气恃风雷, 万马齐喑究可哀。

wǒquàn tiān gōng chóng dǒu sǒu, bùjūyīgéjiàng rén cái 我劝天公重抖擞, 不拘一格降人才。

相关主题
相关文档
最新文档